Làm Bánh Không Chỉ Là Nghề – Đó Là Cách Mình Tự Chữa Lành Và Yêu Cuộc Sống

tuyenpmts

New member
1754126418711.png
Có những người đến với nghề vì đam mê. Có người chọn nghề vì cơ hội. Riêng mình, mình đến với việc làm bánh như một cách… sống sót qua những ngày mỏi mệt nhất.

Không ai nghĩ một cô gái từng làm văn phòng 8 tiếng mỗi ngày, với bằng đại học và CV dày dạn, lại ngồi một mình giữa gian bếp nhỏ để đánh trứng, cân bột, và kiên nhẫn chờ từng mẻ bánh ra lò. Mình cũng không ngờ, cuộc đời có thể rẽ theo một hướng nhẹ nhàng đến vậy – và cũng nhiều cảm xúc đến thế – chỉ nhờ… một chiếc bánh.

Bắt đầu từ những vụn vỡ

Thời điểm đó, mình đang trải qua những tháng ngày khủng hoảng: công việc không như mong muốn, mối quan hệ tan vỡ, và bản thân rơi vào trạng thái lạc lõng. Mình không biết mình muốn gì, cũng không rõ điều gì có thể khiến mình vui trở lại.

Một chiều mưa, trong lúc cuộn tròn trong chăn và lướt vô thức trên điện thoại, mình dừng lại ở một video làm bánh macaron. Âm thanh của que đánh trứng chạm vào thành bát, sự cẩn thận trong từng bước gấp bột, và hình ảnh những chiếc bánh tròn xinh xếp hàng ngay ngắn khiến mình bỗng thấy dễ chịu lạ thường.

Không hiểu vì sao, hôm đó mình ra siêu thị, mua trứng, bột hạnh nhân, đường và bắt đầu thử.

Khi bếp trở thành nơi chữa lành
1754126491644.png


Mẻ bánh đầu tiên thất bại. Vỏ nứt, màu cháy, nhân chảy. Nhưng lần đầu tiên sau nhiều tuần, mình cười thật sự. Một nụ cười nhẹ nhàng vì... ít ra mình còn cảm thấy muốn thử lại.

Và mình thử lại. Rồi lại lần nữa.

Bếp dần trở thành nơi trú ẩn. Mỗi buổi sáng mình đi chợ, mỗi chiều vào bếp. Cảm giác được tự tay làm nên điều gì đó – dù nhỏ – mang lại cho mình một thứ cảm xúc rất mới mẻ. Bánh không nói, nhưng việc làm bánh khiến mình lắng nghe bản thân rõ ràng hơn.

Khi mình đánh trứng, mình học cách kiên nhẫn.

Khi mình canh nhiệt lò nướng, mình học cách lắng nghe.

Và khi mình nhìn chiếc bánh nở đều, mình biết – mình vẫn có thể tạo ra điều tốt đẹp.

Từ sở thích đến nghề nghiệp – nhưng chưa bao giờ là "chỉ để kiếm sống"

Bạn bè bắt đầu đặt bánh. Rồi bạn của bạn. Rồi những người xa lạ. Từng đơn hàng nhỏ được gói ghém bằng giấy kraft, dán sticker do mình tự thiết kế, mang một thứ cảm xúc rất thật: mình không còn chỉ sống cho qua ngày. Mình đang chia sẻ điều gì đó – ngọt ngào, dịu dàng – cho người khác.

Có lẽ đó là lý do vì sao mình không bao giờ xem làm bánh là “công việc” theo nghĩa khô khan. Dù có mệt, có bận, có áp lực đơn hàng, nhưng mỗi lần đứng vào bếp, mình vẫn thấy bình yên.

Bởi với mình, chiếc bánh không chỉ là sản phẩm.

Nó là khoảnh khắc mình chọn sống đẹp hơn mỗi ngày.

Làm bánh, là cách mình yêu lại cuộc đời

Không cần nói nhiều, chỉ cần nhìn một chiếc macaron nằm lặng lẽ trên đĩa sứ trắng, ánh nắng xuyên qua rèm, mùi trà nóng lan nhẹ – là đủ để nhắc mình rằng cuộc sống này vẫn còn rất nhiều thứ đáng yêu.

Làm bánh là cách mình nhắc mình chậm lại.

Làm bánh là lúc mình tha thứ cho chính mình.

Làm bánh là khi mình thấy mình vẫn có thể bắt đầu – dù muộn, dù mơ hồ.

Và nếu bạn cũng đang mệt mỏi, nếu thế giới ngoài kia khiến bạn thấy trống rỗng – hãy thử vào bếp. Không cần giỏi, không cần cầu kỳ. Chỉ cần thử. Biết đâu, chính bạn sẽ tìm thấy một phiên bản mới của mình, giữa hương bơ, hương vani, và lớp vỏ giòn nhẹ của chiếc bánh đầu tiên.
LIỆN HỆ TẠI ĐÂY: Happysweetcake



 
Top